Triệu chứng
|
- Khoảng 60-70% cơn cấp biểu hiện ở khớp bàn ngón chân cái, mắt cá chân
- Đang đêm bệnh nhân thức dậy vì đau ở khớp bàn chân cái (một bên), đau dữ dội ngày càng tăng, đau không thể chịu nổi, chỉ một va chạm nhẹ cũng gây đau tăng.
- Ngón chân sưng to, phù nề, căng bóng, nóng đỏ, xung huyết, trong khi các khớp khác bình thường.
- Đợt viêm kéo dài từ vài ngày đến hai tuần (trung bình là 5 ngày), đêm đau nhiều hơn ngày, viêm nhẹ dần, đau giảm, phù bớt, da tím dần, hơi ướt; ngứa nhẹ rồi bong vẩy và khỏi hẳn, không để lại dấu vết gì ở chân.
|
- Những khớp xương thường bị bong gân là cổ chân, đầu gối, cổ tay...
- Triệu chứng có thể là đau, tăng lên khi đi lại, lúc sau thì sưng và bầm tím.
- Khi bị bong gân, người bệnh cảm thấy đau nhói như điện giật ở vùng khớp bị trẹo, sau đó, khớp tê dại không còn đau nữa. Khoảng 1 giờ sau, cảm giác đau nhức dần dần trở lại. Nếu nhẹ nhàng lật khớp lại giống như lúc bị chấn thương, người bệnh sẽ thấy đau nhói như điện giật, sưng xung quanh khớp, da vùng khớp tái nhợt do chảy máu trong và biến loạn vận mạch.
|
Nguyên nhân
|
Tăng acid uric trong máu lắng đọng các tinh thể urat ở khớp
Thường xuất hiện đột ngột mà không có bất kỳ sự va đập nào và thường về đêm.
Cơn viêm cấp của bệnh thường xuất hiện sau một số hoàn cảnh thuận lợi như: Sau một bữa ăn nhiều rượu thịt, Sau chấn thương hoặc phẫu thuật …
|
Do va chạm hoặc đổi tư thế
Bong gân là tai biến dễ gặp ở mắt cá chân, bàn chân, khớp gối. Tai nạn này thường xảy ra do ngã hoặc trượt chân; sức nặng cơ thể chuyển hướng đột ngột khiến khớp bị xoắn vặn, dây chằng khớp bị kéo căng ra quá mức.
|
Điều trị
|
Thuốc giảm đau trong đợt viêm cấp là thuốc chống viêm không steroid, colchicin, corticosteroid, trong đó thuốc chống viêm không steroid được ưu tiên lựa chọn hàng đầu.
Điều trị giảm acid uric máu: allopurinol, febuxostat…
|
Với bong gân nhẹ: Tự chăm sóc cơ bản và thuốc giảm như ibuprofen (Advil, Nuprin v.v...) hoặc acetaminophen (Tylenol v.v...). Hoặc chườm đá lên chỗ đau càng sớm càng tốt để giảm sưng.
Trong trường hợp nặng, bác sỹ có thể bất động vùng chấn thương bằng dây đeo hoặc nẹp. Ðôi khi có thể phải mổ.
|